Bài viết này mình sẽ chia sẻ với các bạn giai đoạn tiến hóa thức ăn của loài người được trích đoạn từ cuốn sách "Minh triết trong ăn uống của phương đông" - tác giả: Ngô Đức Vượng. Mời bạn đọc và suy ngẫm cùng mình nhé.
a/ Các giai đoạn thực phẩm của loài người.
Tổ tiên xa xưa của loài người là loài động vật ăn thịt nhiều triệu năm, nên trở thành cực Dương. Do bản năng tự điều chỉnh chúng đã tìm những thức ăn âm hơn và bắt đầu ăn trái cây, thảo mộc sống, từ đó thói quen ăn thịt mất dần đi.
Sau thời gian dài ăn trái cây, thảo mộc, cơ thể trở thành quá Âm, nên luôn cảm thấy giá lạnh, loài động vật này đã tìm kiếm những thức ăn Dương hơn và bắt đầu ăn các hạt rắn, chắc, chủ yếu là hạt quả hạch và cốc loại
Thành phần chru yếu của hạt cốc là Hydrat Carbon và vỏ cám bao bên ngoài.. Hydrat Carbon trong thức ăn có tác dụng kích thích sản sinh ra Insulin, đến lượt mình Insulin làm tăng Seratonin trong não, chất này có khả năng củng cố và hoàn thiện trí não. Phần vỏ cám cung cấp đủ những yếu tố xây dựng cơ thể như Vitamin, Khoáng, Protein và các chất có hoạt tính sinh học rất quý khác.
Vì thế cốc loại là thức ăn hoàn hảo nhất, chính vì vậy cả trí não lẫn thể chất của tổ tiên loài người ngày càng phát triển và hoàn thiện. Điều đó có vai trò quyết định trong quá trình tiến hóa từ động vật thành người.
Ai cũng biết từ khi sử dụng công cụ lao động, vượn người đã trở thành tổ tiên của loài người. Nhưng vì sao đến lúc đó loài động vật này mới biết sử dụng công cụ, thì không có tài liệu giáo khoa nào lý giải đến nơi đến chốn.
Chỉ có dựa vào lịch sử thưc dưỡng mới giải thích được thỏa đáng vấn đề đó.
b/ Sau khi ăn cốc loại tổ tiên loài người mới biết dùng lửa.
Từ khi dùng lửa, vượn người đã bước lên bậc thang tiến hóa mới, vượt trên muôn loài.
Nhưng vì sao và từ khi nào, tổ tiên loài người bắt đầu biết dùng lửa? Thì các nhà nhân chủng học chưa lý giải được thỏa đáng.
Chúng ta thử giải thích vấn đề này dưới đây:
- Ăn cốc loại lâu dài đã làm cho trí tuệ họ phát triển
- Lửa thì lúc nào cũng có (từ sấm sét, nham thạch của núi lửa, va chạm, cọ sát,...), thậm chí càng xa xưa càng có nhiều. Nhưng phải đến khi hội đủ hai yếu tố: giá lạnh và trí tuệ phát triển thì người nguyên thủy mới biết dùng lửa.
- Mặt khác, lửa rất dương, nên nững sinh vật ăn trái cây, rau sống (rất âm) sẽ sợ lửa. Thực tế cho thầy, người nào chuyên ăn trái cây lâu dài, khi ra nắng sẽ lóa mắt không chịu được). Còn động vật ăn huyết nhục thì lại quá dương nên kỵ lửa. Chỉ có sinh vật nào ăn hạt là loại thức ăn không qía dương cũng chẳng quá âm sẽ không sợ và không kỵ lửa.
Chính việc chuyển sang ăn hạt cốc loại là nguyên nhân khiến loài người trở nên có khả năng dùng lửa.
Chỉ có tổ tiên loài người là sinh vật duy nhất hội đủ điều kiện để biết dùng lửa! Từ đó họ tiến hóa và trở thành người như ngày nay.
Khi trục quay của quả đất thay đổi, nhiều nơi từ ấm trở thành giá lạnh, bắt buộc người nguyên thủy phải hoặc là di cư đến nơi khác ấm áp hơn, hoặc nếu vẫn ở lại chỗ cũ thì phải chuyển sang ăn thịt (dương hơn)
Nhưng từ khi biết cách dùng lửa và muối, vấn đề dương hóa thức ăn thực vật có thể thực hiện dễ dàng hơn nhờ nấu nướng.
c/ Đến thời kỳ cận đại
Có thể dựa vào chế độ ăn uống mà chia loài người thành ba nhóm chính sau đây:
* Nhóm các dân tốc ăn thịt, trở thành cực dương do ăn thịt nên giác quan sắc bén, rất hoạt động và có khuynh hướng ràng buộc vào thế giới vật chất, họ dễ dàng trở thành người thực dụng, theo chủ nghĩa vật chất!
Lại ở trong môi trường giá lanh, phải luôn luôn vật lộn đấu tranh với thời tiết nên họ sớm phát triển khoa học kỹ thuật, cộng với giác quan sắc bén nên thích nối dài giác quan: Chế ra súng bắn, xe chạy, máy móc, vô tuyến,... và thích nghiên cứu, tìm hiểu các hành tinh khác. Đó là tổ tiên của các dân tộc Âu, Mỹ ngày nay.
* Nhóm các dân tộc ăn cá, Thường có khuynh hướng tương đối bảo thủ. Nhóm này là tổ tiên của người Nhật, Ý ngày nay.
* Nhóm các dân tộc ăn trái cây và thảo mộc sống, giác quan của họ không sắc bén nên có khuynh hướng đóng kín các cửa sổ lục căn để soi vào bản thể chân như bên trong. Vì thế cảm xúc tâm linh lại rất nhạy bén, nên dễ dàng từ bỏ thế giới vật chất và hướng theo tâm linh thần bí.
Sống trong điều kiện tự nhiêm ấm áp thuận hòa, không phải vật lộn đấu tranh với thiên nhiên khốc liệt, nên những cư dân nhóm này có cuộc sống thanh bình, êm ả, hiền lành.
Chính vì vậy mà họ dễ trở thành mồi ngon cho nhóm người ăn huyết nhục ở phương Bắc có khoa học kỹ thuật phát triển, phương tiện tân tiến cộng với bản chất hiếu động,... đã xâm lăng thống trị họ trong những thế kỷ qua.
Điều này đã giải thích vì sao các bức đại trường thành trên hành tinh này đều được các dân tộc phương Nam ấm áp xây lên để kháng cự lại quân xâm lược từ phương Bắc tràn xuống.
d/ Đến thời kỳ hiện đại
* Nhóm những người ăn trái cây: Do Âm tính quá nên chuyển sang ăn ngũ cốc và thảo mộc nấu chín
* Còn 2 nhóm người ăn thịt và cá: Phát triển, phân hóa thành 3 nhóm sau:
- Nhóm ăn đường: Chuyên ăn những thức ăn chế biến từ đường, nên có khuynh hướng trở thành điên loạn, đồng thời họ thích ăn các sản phẩm từ nhiệt đới xa xôi như tiêu, ớt, cà phê, trà, socola, thuốc lá...
- Nhóm ăn sữa: Là những người có tính điềm đạm, dễ chịu, thiếu tri giá và kém thông minh
- Nhóm ăn thực phẩm công nghệ và hóa học: Họ không còn ăn thực phẩm thiên nhiên mà ăn toàn các sản phẩm do xí nghiệp, nhà máy sản xuất ra, vì vậy họ không còn là con đẻ của tạo hóa nữa, mà là con đẻ của xưởng máy.
Tâm trạng của những người này không cần kiến giải nào cao hơn mà chỉ tự động lăn theo vết xe của công việc hàng ngày như những tên nô lệ của một xã hội khéo léo tổ chức. Cả đời họ chỉ mong cầu sự yên tĩnh, nhưng chẳng bao giờ có được vì họ chẳng biết gì đến minh triết.
Những người ăn đường, sữa, thực phẩm công nghệ được mệnh danh là những người tân tiến của thời đại ngày nay.
e/ Đến thời đại mới
Do sự bế tắc của người người tân tiến hiện đại, do sự ưu việt của những người ăn cốc loại và thảo mộc, đồng thời nhờ sự giao lưu qua lại giữa các nhóm người ăn các thức ăn khác nhau, một ngưởi nhận thức được tầm quan trọng của thực phẩm, đã trở lại lối ăn cổ truyền là cốc loại, thảo mộc và hình thành một nhóm người mới, đó là những người của tương lai nhân loại.
Những người này xuất hiện rải rác khắp nơi trên thế giới, họ không có chủ nghĩa, tôn giáo riêng biệt, không hiếu động, rất bình tĩnh từ tốn và có những triết lý mà những người hiện đại tân tiến khó hiểu được: Họ hiểu những gì mình sở hữu là một bộ phận của vũ trụ vô biên; nhận thức được mọi sự việc, sự vật luôn biến dịch không ngừng và hiểu sâu sắc dịch lý ấy, nên không lên án, kết tội người khác.
Nhóm người này không cho rằn vật chất là quan trọng như những người ăn huyết nhục, cũng không cho thế giới tâm linh là quan trọng hơn để coi thường thể xác nhằm đi tìm vĩnh phúc cho tâm hồn như những người ăn trái cây và rau sống, mà thấy thế giới tâm linh và vật chất dung hòa làm một. Họ hiểu và thông cảm với trật tự biến dịch của không trong sắc, của sắc trong không, của Âm trong Dương, của Dương trong Âm và toàn thể vũ trụ biến dịch không có gì cố định thường trụ, bất biến...
Nương theo triết lý ấy, những người này nhận thấy bệnh tật là trọng tội số một do hậu quả của sự kiến giải thấp kém, nên hổ thẹn khi bị đau ốm và lẳng lặng tìm cách tự chữa bệnh cho mình, khuyên người khác tự chữa bệnh lấy.
0 Nhận xét